Favorite quote:

  • There are 3 sorts of people in the world: those that are IMMOVABLE, those that are MOVABLE and those that MOVE.

Thứ Tư, 18 tháng 4, 2018

Bức thư số hai

Gửi cậu, người bạn cung Gemini điển hình - cái này tớ mới ggl hôm qua và nghĩ cậu đúng là như vậy.

Chúng mình là bạn phải không? Tớ nghĩ mối quan hệ của chúng ta bây giờ hẳn là thế, à không, phải là hai ngày trước. Hôm qua chúng ta không nói với nhau câu nào, tớ nghĩ cậu đã không muốn nói chuyện với tớ, điều này liệu có phải là dấu hiệu cho một tình bạn đang có vấn đề chăng, tớ tự hỏi.

Bạn bè thì quan tâm nhau là điều dễ hiểu chứ nhỉ. Vậy sao cậu không để tớ quan tâm cậu, hay cậu không thích cách tớ quan tâm cậu, tớ chả biết làm sao, đành im lặng nhìn cậu vậy.

Cậu quan tâm tới tớ, tớ biết. Dạo trước khi có chuyện, mấy bữa đi chơi mà tớ cứ tự ý bỏ về, cậu đều chạy đến hỏi thăm tớ, cậu hỏi cho bằng được chuyện của tớ mới thôi, rồi an ủi tớ. Bữa tớ dọn đồ đi mà chưa kịp nói với cậu, cậu đã ngay lập tức nhắn cho tớ hỏi sau đó chạy xuống nhà nói chuyện với tớ. Tớ nhớ là cậu nói "I do care" với vẻ mặt tớ nghĩ là cậu nói thật. Tớ thì bữa đó thái độ không được hay ho cho lắm, hơi dửng dưng và khinh khỉnh, tớ cũng chẳng thích cái thái độ lúc đó của tớ, nhưng tớ có lý do cho hành động của mình, cậu biết đó, tớ xin lỗi về sự bitchy đó của tớ. Rồi cái ngày tớ bảo tớ sẽ về nhưng tớ lại không về, cậu cũng hỏi tớ ở đâu. Tớ đã về, cũng chỉ được có mấy ngày đây thôi, nhưng cậu lại chẳng nói chuyện với tớ. Dốt cục là ý cậu là sao, khi tớ không ở đây, khi tớ biến mất không lời nói thì cậu làm ra vẻ quan tâm, đến khi tớ ở ngay đây rồi thì cậu lại coi như tớ vô hình, cậu chẳng buồn nói chuyện với tớ. Tớ nghĩ mãi không hiểu tại sao, rồi tớ đi tìm câu trả lời bằng cách ggl ngày sinh của cậu, và nhận ra đó là tính cách của Gemini. Tạm thời tớ bằng lòng với cách giải thích này.

Tớ chỉ muốn cậu biết là tớ cũng quan tâm cậu, như cậu quan tâm tớ, và vì chúng mình là bạn. Chỉ là vì tớ không muốn nhìn thấy cái bộ mặt lạnh tanh và ỉu xìu như bánh đa gặp nước đó, chỉ là tớ muốn thấy người bạn của mình có những lúc vui vẻ, hạnh phúc, nếu cậu muốn tớ im lặng cũng được thôi, nếu cậu muốn unfriend tớ cũng được thôi, nếu điều đó làm cậu thấy thoải mái hơn. Chỉ là thời gian không còn nhiều, chỉ là tớ rất biết ơn việc gặp cậu trong mùa hè này, chỉ là tớ muốn làm gì đó lại cho cậu.

---------
Một ngày trời đẹp, và đã hơn 1 ngày cậu chưa nói chuyện với tớ.

Chủ Nhật, 8 tháng 4, 2018

Bức thư số một


Gửi anh,

Anh đã dậy chưa vậy? Sáng mai trời đã ngớt mưa và hửng nắng. Em nghĩ mình đã vui  hơn đêm qua. Đêm qua em có khóc, em chỉ dám khóc chút thôi vì em ngủ cạnh Rb và em không muốn đánh thức cô ấy. Em đã thích một người, à không, em lại thích một người nhưng người đó lại thích một cô gái khác, tụi em đang chơi với nhau những ngày gần đây. Em không thích ở trong tình huống này tẹo nào, vì em chỉ thấy mình bị tổn thương thôi. Ngày mai (tức là hôm nay) cô gái đó quay về một đất nước xa xôi, thế nên tối hôm qua họ có thân nhau hơn một tẹo, à mà có thể họ đã thân nhau sẵn rồi và em thì không biết, vậy thôi. Chúng em có đi bar để gọi là chia tay nhau, tuy nhiên từ một nhóm nhỏ chúng em biến thành một nhóm lớn, cho nên em càng thấy mình lạc lõng hơn. Em uống một chai bia, chỉ một chai thôi, vì em không muốn mình là một cô gái say xỉn. Em cũng có hút thuốc, chỉ là em muốn hút, vậy thôi, chỉ là em muốn hút cho mau hết bao thuốc còn dang dở, để em sẽ không hút nữa, vậy thôi.  Em không vui, em càng không vui khi đi cùng hội mà có người em thích và người thích của người em thích. Chắc do em tự đẩy em vào tình huống dở khóc dở cười đó, em uống xong chai bia của mình, em đứng dậy chào mọi người và về trước. Anh chàng đó có quay lại hỏi em chuyện gì xảy ra, ồ vậy anh ý cũng quan tâm em như một người bạn, em bảo em ổn. Đó là lời nói dối, anh biết đó, em không ổn tẹo nào. Chả lẽ em lại hét lên với hắn là tao thích mày, tao buồn vì mày thích người khác, và tao không biết làm sao cả. Đó không phải là cách em làm, nói dối là điều dễ nhất, nói dối dù biết người khác nhìn vào thấy là mình nói dối quá dở. Há há, em nhớ lại bộ phim “So young”, bộ phim ám ảnh em về tuổi thanh xuân đã qua của mình. Em nghĩ tới Trịnh Vy, em muốn có sự can đảm của cô ấy, dám nói khi mình thích, dám dấu tranh vì người mà cô ấy thích. Thôi thì em cứ là em vậy thôi, tự làm mình khổ, vì em là con gái chưa biết ngỏ lời cùng ai.

Anh à, em đã nói, cái tình huống em đang gặp phải nó éo le vô cùng. Chúng em chơi với nhau, chàng ý còn yêu người cũ, cô ấy cũng có người yêu bên nơi xa, rồi họ cũng hay chơi với nhau. Khi chúng em đi với nhau, thì em có vẻ được nhét vào nhóm cô nàng mạnh mẽ nên không cần sự giúp đỡ của ai. Khi chúng em đi biển đêm, lúc lên bờ chàng ý cuốn khăn cho cô ấy và bảo em rằng “Xin lỗi tao chỉ có một cái khăn thôi nên không đủ cho mày”, em bảo ôi không sao, cô gái kia mặc váy, cô gái kia trông mong manh hơn em nhiều, và có lẽ cô gái ấy là người anh ấy quan tâm. Chỉ khi không có cô ấy, chàng ấy không có ai khác chơi cùng nên mới chơi cùng em, the last resort, em nghĩ vậy.  Có lúc em thấy chàng ấy ngồi xuống đất bên cạnh giường cô ấy để tâm sự, lúc nửa đêm. Em đã buồn biết bao, em đã nghĩ cô ấy thật may mắn. Nếu anh nhìn thấy cảnh đó, chắc anh sẽ hiểu cảm giác của em. Có lần em ngồi ăn cơm, em nhìn thấy chàng ấy và cô ấy đi với nhau, chàng ấy còn quay video, giống như cảnh trong mấy bộ phim Hàn Quốc anh ạ, nó đáng yêu vô cùng. Cơ mà lúc đó em chưa thích chàng ấy, nên em chỉ thấy họ thật là hạnh phúc, há há. Giờ thì em đã khác rồi. Thời gian cô ấy quay lại chốn xa xôi đang đến rất gần, mà cô ấy lại hay chủ động hỏi em làm gì không để cô join cùng. Em không biết nên khóc hay cười nữa. Em đã nghĩ cô nên dành thời gian cho anh ý, người mà sẽ rất buồn khi cô đi. Em đã nghĩ chàng ý sẽ ghét em chăng vì cô lấy mất khoảng thời gian ngắn ngủi còn lại của cô ấy. Sao họ không đi với nhau đi, sao cứ nhét em vào giữa vậy. Em là phụ nữ mà, em sẽ hành động ngu ngốc, như hôm kia, hôm qua và hôm nay.

Có lúc em đã nghĩ phải chăng mình mạnh mẽ quá, nhìn em cũng không mong manh như các cô gái khác, em cũng chẳng dịu dàng như họ, ăn nói thì lại hơi vô duyên, có lẽ vậy mà giờ em mới ngồi đây viết thư cho anh, anh nhỉ?

Em vừa ăn sáng xong. Em vừa chơi trò mát xa với cậu bạn người Hà Lan ngớ ngẩn.  Em trò chuyện với một cháu người  Canada cũng vô cùng ngớ ngẩn. Cháu đó giới thiệu em món bánh đậu xanh của Quảng Nam, bánh gì mà cứng như đá, rồi hắn lấy một cốc trà nóng và bảo em, mày phải nhúng bánh vào cốc trà rồi ăn vì bánh quá cứng. Em hỏi hắn mày lấy đâu ra cách ăn bánh như vậy, rồi hắn giơ cái vỏ bánh ra, hắn chỉ cho em cái người ta vẽ trên đó, một ấm trà cạnh một cốc trà và cạnh một túi bánh. Aha, em bái phục cách suy luận của tên này, thiệt là thú vị hết sảy. Đúng là người trẻ, suy nghĩ cũng trẻ, phải chăng em đã già anh nhỉ?

Sáng nay bạn Hà Lan buồn thiu, em cũng buồn thiu, anh chàng em thích cũng buồn thiu, cô nàng mà anh chàng em thích thích cũng buồn thiu. Có người chuẩn bị ra đi, có người sẽ ra đi trong ngày tới, có người sẽ đi trong vài ngày tới, rồi sẽ chỉ còn em ở lại, với một trái tim nhiều tổn thương bởi những kỷ niệm. Em cứ nghĩ mình đã quen, đã chai sạn với cảm xúc rồi nhưng em lại nhầm to. Em phải làm sao anh nhỉ? Em phải làm sao để mình không có cảm xúc nữa hả anh?


Em cần một công việc, em cần đam mê và giấc mơ của mình, để em không vướng bận chuyện tình cảm nữa. Em không muốn thích ai nữa, em mệt mỏi lắm rồi, em đã có anh là đủ rồi anh nhỉ. Em xin lỗi vì em chỉ giỏi chạy trốn, như em đã làm với anh. 

Thứ Hai, 1 tháng 2, 2016

Rồi cũng phải bước

Mình đã luôn mơ đến một ngày

Sáng thức dậy bên bờ biển, ngắm bình mình, nhâm nhi 1 ly cocktail (hơi không bình thường vào thời điểm đó).
Chỉ có biển, mặt trời và chút cồn.
Không phải suy nghĩ là phải báo cáo cho ai đó (đang làm gì, ở đâu, với ai)

Chỉ muốn có không gian cho riêng mình
Mình không ưa tụ tập
Thích enjoy với bản thân mình thôi
Đôi khi gặp những người bạn mới hợp gu, trò chuyện thêm cảm hứng
Chuyện trên trời dưới bể
Đến với nhau tại thời điểm đó
Không quá khứ
Cùng nhau làm cái gì đó

Rồi quay lại với cái tĩnh lặng của bản thân

Đã từng muốn
Tối leo lên ban công
Nhậu
Với bạn
Ngắm sao
Hít thở bầu không khí ít ô nhiễm hơn
Lắng nghe tiếng màn đêm thở
Vậy thôi

Cuộc sống ồn ã
Mình hòa vào nó, tồn tại trong nó
Chỉ là
Có lúc
Cần những khoảng lặng
Không gian cho riêng mình
Điều đó có quá xa xỉ không?
Khi nào
Sự tự do trở thành một thứ xa xỉ
Mình đâu phải phạm nhân
Trong tù
Thế nhưng có cái song sắt vô hình
Nó kìm lại
Truyền thống
Khi mà phụ huynh sống cuộc sống cho con họ
Khi mà họ làm mọi thứ trên danh nghĩa thế là tốt
Khi mà họ cho rằng họ luôn làm đúng
Khi mà họ không sẵn sàng để lắng nghe
Khi đó
Ta
Chạy trốn...

Ai cũng đau
Theo cách của mình
Vì chúng ta kết nối với nhau
Không tránh được
Đau ít đau nhiều
Đau trước đau sau
Đằng nào cũng sẽ đau

Làm hay không làm
Rồi cũng sẽ dằn vặt
Rồi cũng sẽ hối hận

Rồi cũng phải bước
Đứng mãi một chỗ không được
----------------------------

Because I'm so lonely lonely girl.


Thứ Bảy, 12 tháng 12, 2015

Wandering around..


12/12/2015

Christmas is coming to town.

Having an unscheduled meeting with a friend.

We took a walk then enjoyed unique atmosphere in a "seem-to-be" secret corner in Metropole Hotel ^^.
Of course we took lots of picture.

We had great Saturday night :D.


----That's all!----

Thứ Bảy, 5 tháng 12, 2015

A gift

Hôm nay vào ĐCN được món quà này :X

Một bài hát nhẹ nhàng, nhưng mang trong đó là những thông điệp vô cùng ý nghĩa. Mình phải post vào đây để lúc nào tinh thần down thì sẽ không phải lo lắng chữa trị một cách bất lực như mọi khi.

Âm nhạc là liều thuốc ngọt ngào nhất.


Little things
Oh, oh, oh
Oh, oh, oh
Oh, oh, oh
Been around the whole world, still ain’t seen
Nothin’ like my neighborhood
Out of all of the fancy satin and silk
My white cotton feels so good
Searched high and low
For a place where I can lay my burdens down
Ain’t nothin’ in the whole wide world
Like the peace that I have found
It’s the little things
And the joy they bring
It’s the little things
And the joy they bring
Simple as a phone call just to make it known
That you’re gonna be a little late
Pure as a kiss on the cheek
And a word that everything will be okay
Call in the morning from my little sister
Singing to me happy birthday
When you quest for fortune and fame
Don’t forget about the simple things
It’s the little things
And the joy they bring, yeah
It’s the little things
And the joy
Give me some good food
Give me some cute shoes
Give me some peace of mind
Give me some sunshine
Give me some blue skies
Runnin’ ’round in circles
Lost my focus, lost sight of my goals
I do this for the love of music
Not for the glitter and gold
Got everything that I prayed for
Even a little more
When I asked to learn humility
This is what I was told
It’s the little things
And the joy they bring
It’s the little things
It’s the little things
Oh, oh, oh
Oh, oh, oh
Oh, oh, oh
Give me my guitar
Give me a bright star
Give me some good news
Give me some cute shoes
Give me Atlanta
Give me Savannah
Give me my peace of my mind
Give me some Stevie
Give me some Donnie
Give me my daddy
Give me my mommy
Pour me some sweet tea
Spoonful of honey
I don’t need no Hollywood

Những điều nhỏ nhoi
Oh, oh, oh
Oh, oh, oh
Oh, oh, oh
Đi vòng quanh thế giới, vẫn không thấy
Điều gì giống như khu phố của em
Trong số tất cả các sợi sa tanh và lụa khác lạ
Bộ trắng vải cotton của em thấy thật tốt
Đã kiếm tìm trên và dưới
Cho một nơi mà em có thể đặt gánh nặng của mình
Chẳng có điều gì trong cả thế giới rộng lớn
Giống như sự bình an mà em đã tìm thấy
Đó là những điều nhỏ nhoi
Và niềm vui chúng mang đến
Đó là những điều nhỏ nhỏi
Và niềm vui chúng mang đến
Đơn giản như một cuộc gọi điện thoại chỉ để cho ai biết
Rằng bạn sẽ muộn một chút
Tinh khiết như một nụ hôn lên má
Và một từ rằng mọi thứ sẽ ổn
Cuộc gọi vào buổi sáng từ em gái nhỏ
Hát cho em mừng hạnh phúc sinh nhật
Khi bạn tìm kiếm của cải và nổi tiếng
Đừng quên những điều giản đơn
Đó là những điều nhỏ nhoi
Và niềm vui mà chúng mang lại, yeah
Đó là những điều nhỏ nhoi
Và niềm vui
Hãy tặng em đồ ăn ngon
Hãy tặng em một đôi giày dễ thương
Hãy tặng em bình an trong tâm trí
Hãy tặng em một ánh nắng mặt trời
Hãy tặng em một bầu trời xanh
Chạy vòng quanh
Đánh mất tập trung của mình, đã đánh mất mục tiêu của mình
Em làm điều này vì tình yêu với âm nhạc
Không cho những thứ óng ánh và vàng
Tất cả mọi thứ mà em đã cầu nguyện cho
Thậm chí nhiều hơn một chút
Khi em đã hỏi để học sự khiêm nhường
Đây là những gì em đã nói
Đó là những điều nhỏ nhoi
Và niềm vui chúng mang lại
Đó là những điều nhỏ nhoi
Đó là những điều nhỏ nhoi
Oh, oh, oh
Oh, oh, oh
Oh, oh, oh
Tặng em cây đàn guitar của em
Tặng em một ngôi sao sáng
Tặng em một vài tin tốt
Tặng em một đôi giày dễ thương
Tặng em Atlanta
Tặng em Savannah
Tặng em sự bình an trong tâm trí
Tặng em vài Stevie
Tặng em vài Donnie
Tặng em cha
Tặng em mẹ
Rót cho em vài thứ trà ngọt
Muỗng đầy mật ong
Em không cần không có Hollywood
Dịch: Đọt chuối non
Còn đây là link của bài hát này:

https://www.youtube.com/watch?v=4xZPMlCkDY8

Thứ Sáu, 4 tháng 12, 2015

Cái note thứ 2 trong ngày đây sao? Chưa đầy 12 tiếng =))

Vẫn là trời mưa, vẫn là trời lanh. Khổ thân thời tiết. Đẹp hay xấu cũng bị cái con người này lôi ra làm lý do cho cái tâm trạng bất ổn lổn nhổn của nó.

Một người sau 6 năm gặp lại đem theo cả 1 cơ số quá khứ. Cái thời trẻ trâu, mê Audition, mê nhảy đôi rồi ghép đôi nhẫn nhiếc các kiểu. Rồi thời đại của rap đời đầu có mấy bài nhạc ở mấy mp3 cứ nghe hoài: Khóc trong đêm, tuyết yêu thương rồi còn tiểu thuyết tình yêu nữa chứ. Tự dưng tuổi thơ ùa về. Thấy có gì đó quyến luyến. Quá khứ quả là có sức mạnh to lớn. Cái hay là nó có thể bất ngờ đập vào mặt mình 1 cái, khiến mình chao đảo vài ngày. Vài ngày lục lọi sống lại quá khứ, rồi lại mỉm cười mãn nguyện vì mình đã có 1 thời tuổi trẻ nồng nhiệt như vậy.

Lần này mới nhận ra là trước đây mình toàn lừa dối bản thân mình. Mồm nói không care đâu nhưng thực chất là care bỏ xừ. Mình to mồm tự lùa dối bản thân, bảo là mình vẫn ổn. Mình strong lắm, không bị ảnh hưởng gì lắm. Nhưng thực tế thì ngược lại. Cũng có phát điên :P

Thôi mưa lẩm cẩm đó. Viết ra cho mau hết tâm sự để trở về bình thường. Quá khứ ơi ngủ yên nhé, mình chưa đủ khả năng xử lý vụ này đâu :D

Thứ Năm, 3 tháng 12, 2015

Viết cho một ngày mưa.

Sáng mưa... Ngày đầu tiên của đợt rét hiếm hoi vào cái thời điểm lẽ ra không phải là như vậy.

Bài ca thời tiết cũ rích rình rịch. Bài ca trời mưa lại càng cũ. Mưa tức là đầu óc phải ẩm ương, suy nghĩ vẩn vơ. Não mọi ngày khô ráo suy nghĩ cái gì cũng thông suốt thì giờ bị mưa bắn vào, ướt tùm lum.

Đời thật là full of surprise. Có những mối quan hệ xa cách nửa thập kỷ bỗng dưng lại gõ cửa, chào hỏi thăm 1 cái. Cái tuổi trẻ trâu đó, sống có chút ảo diệu (chả phải chút đâu mà nhiều chết đi được) những tưởng lạc đâu mất đó khi mạng xã hội chuyển mình từ blog 360 rồi đến facebook. Có chút bất ngờ vì không hiểu sao lại tìm được nhau. Cũng chả khó khăn gì khi dùng cái ID yahoo lập tài khoản fb. Mạng xã hội chuyển mình, mình cũng thay áo.

Biển đang êm lại dậy sóng.

Não nề.